Đói bụng đi cả buổi sáng, buổi trưa mọi người đều tìm chỗ nghỉ ngơi. Mỗi tiểu đội lưu lại một người phụ trách đun nước nóng, những người khác cầm xẻng cuốc trong tay đi tìm đồ ăn.
Nguyên Thịnh cố nén kích động, đi đến bên cạnh Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ, nhỏ giọng nói: "Tuế Tuế, Tiểu Võ, bên kia có củ mài."
Triệu Tuế Tuế quay đầu nhìn Nguyên Thịnh, ánh mắt mang theo nghi hoặc.
Nguyên Thịnh gật đầu: "Đi theo tôi."
Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ đi theo sau Nguyên Thịnh, đến một nơi hẻo lánh. Còn chưa đến nơi, họ đã ngửi thấy mùi khai nhàn nhạt, trong lòng đồng thời nghĩ không biết có phải Nguyên Thịnh phát hiện ra khi đi vệ sinh hay không.
Dường như Nguyên Thịnh biết rõ thắc mắc của Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ, bèn lên tiếng: "Không sai, chính là lúc đi vệ sinh tôi phát hiện ra đấy, hắc hắc."
Triệu Tuế Tuế nhìn thấy Nguyên Thịnh đang đào đất. Kinh đô bên này không lạnh như đại đội Phú Hưng và Hà huyện, tuy đất đai cứng rắn nhưng nếu dùng sức vẫn có thể đào được. Cô liền nói: "Anh hai, chúng ta cùng đào nhé."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play