Dần dần, các cô gái trong khu tập thể đều mặc váy.
Ngược lại, Triệu Tuế Tuế, người khởi xướng phong trào mặc váy lại rất ít khi mặc, cô thật sự cảm thấy mặc váy không thoải mái bằng quần.
Nhưng cũng chỉ có mấy năm này là có thể mặc thoải mái, qua mấy năm nữa là khắp đường phố chỉ toàn quần áo màu xanh, lam, xám, trắng đen, mà ngay cả bây giờ thì những màu này cũng chiếm đa số, thỉnh thoảng mới có người mặc màu sắc sặc sỡ hơn một chút, thường là vào dịp Tết.
Lúc này, Triệu Tuế Tuế nhìn Chu Thiến Thiến mặc váy muốn lên núi, khóe miệng không khỏi giật giật.
Cô nàng này cách một ngày lại mặc váy một lần, đều đặn như vậy, nếu không phải chỉ có một cái váy cần thay giặt, chắc là ngày nào cũng mặc, nhưng mà tuổi của Chu Thiến Thiến bây giờ cũng là lúc biết làm đẹp rồi.
"Thiến Thiến, cậu mặc váy đi lên núi không tiện lắm đâu." Trịnh Nguyệt nhìn làn váy dài đến mắt cá chân của Chu Thiến Thiến, làn váy rất rộng, chạy trên núi rất dễ bị vấp ngã, lại còn dễ bị bẩn nữa.
"Không sao, tớ sẽ cẩn thận." Chu Thiến Thiến xua tay, cô đã mặc váy cả tháng nay nên biết mặc như thế nào để dễ di chuyển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play