Lúc nằm trên giường lim dim sắp ngủ, cô nghe thấy mẹ nói hai chữ: "Có thể."
"Vâng ạ." Triệu Tuế Tuế mơ màng gật đầu rồi ngủ thiếp đi.
Trần Tú Hòa nhìn con gái nhỏ buồn cười, đổi cho con một chiếc gối thấp hơn, gối cao quá không tốt cho cổ, không biết sao con bé lại thích gối cao như vậy.
Hôm sau, ăn cơm trưa xong, Trần Tú Hòa lấy một túi gạo từ trong tủ ra đặt lên bàn: "Lát nữa mang cho họ đi."
Lúc hai con ra khỏi cửa, bà vẫn không yên tâm, dặn dò: "Cẩn thận một chút, đừng để ai phát hiện."
Chờ Triệu Tuế Tuế ngủ trưa dậy, Triệu Lập Võ theo thói quen dẫn em gái ra ngoài: "Tuế Tuế, chúng ta đi đâu?"
"Tiểu Hòa Sơn, Vu nãi nãi chắc chắn đang đợi tin chúng ta." Triệu Tuế Tuế nghĩ, bình thường hai bà cháu họ không giao tiếp với ai trong đội, trên núi Lộc Minh cô hầu như không gặp hai người, chắc hẳn trước kia họ vẫn sinh hoạt ở gần Tiểu Hòa Sơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play