Quả nhiên,nội dung học quy củ chiều hôm đó chính là xem Ngô Thái Vân chịu phạt. Mai quản sự liệt kê những lỗi lầm của Ngô Thái Vân từ lúc mới tới sơn trang đến nay, rồi tuyên bố hình phạt. Hai bà tử liền lập tức thi hành án, kỹ thuật đánh người cũng rất cao siêu, Ngô Thái Vân đau đến khóc kêu cha gọi mẹ nhưng khi nàng được đưa về phòng ngủ lại không hề thấy một vết thương ngoài da nào. Tuy vậy nàng phải nằm liệt giường tới năm ngày sau mới dậy nổi mà trong thời gian này, Mai quản sự chỉ định Chu Nhị Ny chăm sóc cho nàng.
Đã có gương để nhìn, nên Chu Nhị Ny dù trong lòng rất bất mãn Ngô Thái Vân cũng không dám có chút lơ là, dù sắc mặt không hòa nhã lắm nhưng hầu hạ cũng rất chu đáo, đem tất cả những gì học được từ Nguyễn giáo tập ra dùng hết.
Các nữ hài tử biết nhất cử nhất động của mình đều bị Viên Thiên Dã giám sát liền thành thật hẳn. Ngô Thái Vân cũng thành thật hơn, trong lòng nàng nghĩ thế nào, Lâm Tiểu Trúc không biết nhưng ngoài mặt nàng ta luôn tươi cười với nàng, sau khi xuống giường còn giúp đỡ người này người kia.
Lâm Tiểu Trúc rất hài lòng với hiện tại, mặc kệ mọi người có thật lòng hay không nhưng trong phòng đã không còn không khí giương cung bạt kiếm nữa, ai nấy đều hòa hòa khí khí. Vậy là tốt rồi.
Mấy ngày sau đó Lâm Tiểu Trúc không nhìn thấy Viên Thiên Dã, ngay cả đám người Viên Lâm, Viên Thành cũng không thấy đâu, có lẽ bọn họ đã rời khỏi sơn trang. Quan sát tình huống, Lâm Tiểu Trúc thở dài một hơi nhẹ nhõm. Tuy nàng không sợ đến viện của hắn gánh nước nhưng tiểu hồ ly kia đã thành tinh, nàng lại ở ngoài sáng, hắn ở trong tối, không chừng ngày nào đó nàng sẽ rơi vào bẫy của hắn. Có hắn bên cạnh, nàng phải thời thời khắc khắc bảo trì cảnh giác, còn bây giờ thì tốt rồi, rốt cuộc cũng có thể sống yên ổn qua ngày.
Tuy nhiên nàng vẫn không thể trở lại phòng bếp làm việc, Tần quản sự cũng không nói rõ nguyên nhân, chỉ sai một nữ tử khác thay nàng và Ngô
Thái Vân .
Lâm Tiểu Trúc dù trong lòng có chút tiếc nuối nhưng lạc thú khi đi lượm củi đã làm nàng nhanh chóng quên đi chuyện này. Tuy lúc trước nàng xuyên đến nơi thâm sơn, lại đúng vào tháng hai, thời điểm đầu xuân se lạnh, sau sáu tháng ngây ngốc ở Hạ gia thôn thì đến đây cho nên nàng vẫn chưa biết mùa thu ở trong núi là thế nào.
Mà đám nữ tử này đều sinh trưởng ở trong núi, từng trải qua nhiều mùa thu trong núi, biết quả nào ăn được, cái gì ăn ngon…Lâm Tiểu Trúc lại là người thích ăn, giờ có nhiều thức ăn tươi ngon đang đợi nàng thưởn thức, sao mà không cao hứng cho được. Cho nên lúc lượm củi là thời gian nàng thấy hạnh phúc nhất. Nàng có thể cảm giác khối thân thể này cực kỳ có vị giác cực kỳ mẫn cảm, nàng liền học theo Thần Nông, Thần Nông nếm trăm loại cỏ còn nàng thì ăn quả dại…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play