Mọi người quay đầu thì thấy Ngô Thái Vân mặt mày hầm hầm xuất hiện ở cửa
“Ngươi cũng đến nếm thử đi” Triệu Hổ nhiệt tình mời, biểu tình có chút mất tự nhiên.
Ngô Thái Vân trước giờ vốn không tốt tính, dù Triệu Hổ không mời, nàng cũng sẽ nhào vô ăn. Nàng cười tủm tỉm đi đến bên cạnh Lâm Tiểu Trúc, thân thiết vỗ vỗ vai nàng, ra vẻ oán trách nói “thật tốt, Lâm Tiểu Trúc, có đồ ăn ngon cũng không gọi ta”
Tuy nàng cực kỳ ghen tỵ chuyện Viên Thiên Dã ba lần bốn lượt cho gọi Lâm Tiểu Trúc nhưng nàng cũng tâm cơ hơn Lý Linh Nhi, không có biểu hiện ra mặt như nàng ta mà ngược lại còn ra vẻ thân thiết với Lâm Tiểu Trúc, nhìn thấy nàng là bá vai bá cổ, hoặc vỗ vỗ hai má trẻ con của nàng làm cho Lâm Tiểu Trúc thấy nàng là muốn bỏ trốn.
“Nha, chỗ này đều là của ngươi” Lâm Tiểu Trúc tươi cười, cầm đĩa thức ăn trên tay Triệu Hổ đưa cho Ngô Thái Vân. Vừa rồi thức ăn được giữ lại không nhiều lắm, mỗi người ăn một miếng cũng không còn bao nhiêu nhưng dù thế nào cũng phải để cho Ngô Thái Vân nếm thử. Dù tiểu hồ ly Viên Thiên Dã có biết chuyện ăn vụng ở phòng bếp thì cũng phải ngăn
Ngô Thái Vân đi tung tin lung tung. Triệu Hổ mời bọn họ ăn là vì hảo ý, nếu vì thế mà liên lụy hắn thì nàng rất áy náy, chuyện của Viên Lâm đã là tấm gương rồi.
Ngô Thái Vân vừa đến sơn trang đã cùng người ta cãi nhau, rất nhiều người không muốn dính dáng tới nàng. Cho nên thấy Lâm Tiểu Trúc đưa đĩa bí đao qua, mọi người đều không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn Ngô Thái Vân.
Ngô Thái Vân cũng không chê bỏ mọi người đã ăn qua, cười ngọt ngào nhận lấy đũa Triệu Hổ đưa qua, gắp một miếng cho vào miệng, nhắm mắt lại thưởng thức rồi “oa” một tiếng, khoa trương la lên “ăn ngon quá đi”.
Nói xong lại gắp thêm miếng nữa, vẻ mặt say mê cho đến khi chiếc đĩa trống không mới quay sang hỏi Triệu Hổ “là ngươi làm sao? Quá lợi hại nha”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT