Ba người đang đói bụng lại ngửi được mùi thức ăn thơm lừng, vẻ mặt ảo não. Thẩm Tử Dực chưa từng rơi vào cảnh người khác ăn còn mình phải ôm bụng chịu đói, ngay cả Viên Thiên Dã, tuy từng lưu lạc bên ngoài nhưng không thiếu tiền bạc hay cái ăn. Nay hai người rơi vào quẫn cảnh, phải dựa vào Lâm Tiểu Trúc để kiếm miếng ăn, trong lòng không có tư vị gì.
Viên Thiên Dã đưa mắt quan sát khách ăn cơm trong đại sảnh, không phúc
hậu mong có một hai khách nhân đột nhiên phát bệnh cấp tính để hắn ra tay chữa trị nhưng nhìn hồi lâu thấy ai nấy đều mặt mày hồng hào, không có dấu hiệu phát bệnh.
Chưởng quầy không biết thực sự có việc hay cố ý chậm trễ mà nãy giờ chẳng thấy mặt đâu, Thẩm Tử Dực nhàm chán lên tiếng” Lâm Tiểu Trúc, lát nữa ngươi tính bán thực đơn gì ?”
Lâm Tiểu Trúc sờ sờ cái mũi, cười khổ” ta còn chưa biết bán thực đơn nào thì tốt”
“Không biết?” Thẩm Tử Dực ngạc nhiên nhìn nàng” không phải ngươi đã có tính toán rồi sao ?”
“Bình thường bán thực đơn sẽ là trước tiên giả làm thực khách, đến nếm thử món chiêu bài của quán, nắm bắt được tay nghề của đầu bếp cũng như khẩu vị địa phương, sau đó mới nói tới chuyện mau bán nhưng mà bây giờ chúng ta túi không tiền, sao có thể trước gọi món ăn sau bàn sinh ý đây ?” Lâm Tiểu Trúc cười khổ đáp lời hắn
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT