Thanh âm của Lâm Tiểu Trúc không nhỏ, chẳng những làm cho chưởng quầy đang cắm đầu đánh bàn tính cũng phải ngẩng lên mà các khách nhân
đang ăn cơm trong sảnh cũng nhìn về phía này, lão Tôn cũng vội vã đi tới chỗ nàng.
“Vị đại gia này, ngươi xem, bọn họ ngăn cửa không cho ta ra ngoài” Lâm Tiểu Trúc sợ lão Tôn kêu tên nàng, làm cho những người này biết bọn họ quen nhau cho nên vội lên tiếng trước.
Có người đi về phía bên này, có người vẫn ngồi yên bất động, hiển nhiên là không sợ hãi. Mà người trong đại sảnh, chỉ nhìn qua rồi lại cúi đầu thì thầm, không ai đứng ra nói giúp nàng một tiếng, nhớ lại những gì mọi người vừa bán tán lúc nãy, Lâm Tiểu Trúc liền biết nam tử trước mặt là người đã cướp ba nữ tử mà mọi người nói tới. Nàng luyện công phu vài năm, chạy trốn chắc không thành vấn đề. Nếu lão Tôn có chút thông minh, làm ra vẻ không biết nàng, nhanh chóng ra xe chờ sẵn, nàng thoát được sẽ đuổi theo hắn, vậy là có thể rời khỏi nơi này.
“A?” Lão Tôn sửng sốt. Lâm Tiểu Trúc luôn gọi hắn” Tôn thúc” chứ không phải” Đại gia”, lần này thay đổi xưng hô, rốt cuộc là muốn gì? Hắn trừng mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc.
“Không có chuyện của ngươi, cút đi” một gã tùy tùng trừng mắt hung dữ nói với lão Tôn rồi lạnh lùng lướt qua đại sảnh, làm cho mọi người đều cúi đầu, có người nhát gan còn lập tức bỏ đi.
Lâm Tiểu Trúc thấy lão Tôn như đã hiểu được, lấy tiền trả tiền cơm sau đó đi ra cửa, lúc này nàng mới yên lòng, ra vẻ sợ hãi, còn rơi nước mắt nói” các ngươi. . . các ngươi muốn làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT