Trời đêm mùa thu, ánh trăng bàng bạc phủ chiếu lên mặc đất, lúc này Bắc Yến thành vắng lặng không tiếng động, ai nấy đều đã ngủ say. Bên trong đại điện của hoàng cung vẫn đèn đuốc sáng trưng. Một thanh niên tuổi khoảng hai mươi, mặt mày thanh tú, mũi cao thẳng, có vài phần giống Duệ vương, đầu đội kim quan, mình mặc long bào ngồi ngay ngắn trên long ỷ. Hắn lo lắng nhìn ngoài đại điện như chờ mong ai đó, cuối cùng thiếu kiên nhẫn mà hỏi Viên Tri Bách đang ngồi bên trên hắn” phụ thân, sao còn chưa đến ?”
“Đừng nôn nóng” Duệ vương tuy an ủi Viên Thác nhưng trong lòng cũng lo lắng, nhịn không được đứng lên đi ra cửa” ta đi xem”
Nhưng đi được mấy bước đã nghe ngoài cửa vang lên thanh âm dồn dập rồi mỗi lúc một gần, một thái giám vội vàng tiến vào, khom người báo” Thái thượng hoàng, Hoàng thượng, Viên thần y đến”
“Mau mời.” Viên Chấp đứng lên, suy nghĩ lại sửa sang vạt áo rồi ngồi xuống.
Viên Thiên Dã đi vào, không ngẩng đầu lên mà hành đại lễ” thảo dân Viên Thiên Dã tham kiến Thái thượng hoàng, Hoàng thượng”
“Dương nhi, mau đứng lên.” Viên Tri Bách không đợi Viên Thiên Dã quỳ xuống đã bước xuống đỡ hắn đứng lên
“Ngươi. . . ngươi là Dương đệ ?” Viên Thác thấy phụ thân như thế cũng phải đứng lên, đi đến trước mặt Viên Thiên Dã, vừa đánh giá vừa kích

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play