“Ân.” Viên Thiên Dã đã khôi phục bộ dáng thản nhiên như trước, hừ một tiếng, mặ chẳng có nụ cười đi thẳng vào trong.
Ánh mắt của nữ tử kia vẫn dán lên người Viên Thiên Dã, không hề nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc đứng sau Viên Thập, vẻ mặt tươi cười nhìn theo hướng Viên Thiên Dã rời đi, còn ân cần hỏi han.
Viên Thiên Dã đi được hai bước, không nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng phía sau liền dừng lại, xoay người nhìn Lâm Tiểu Trúc. Vị nữ tử kia theo ánh mắt của hắn mới phát hiện ngoại trừ Viên Thập còn có một cô nương thanh lệ, tươi cười trên mặt lập tức cứng lại, ngẩng đầu, dùng mắt nhìn Viên Thiên Dã như hỏi
Viên Thiên Dã không để ý tới nàng, nhìn Lâm Tiểu Trúc giúp Viên Thập dỡ hành lý mới yên tâm xoay người đi vào
Mái ngói lưu ly, ảnh bích ở giữa chạm rỗng điêu khắc hình sóng nước, mây mờ lượn lờ đỉnh núi, một chiếc thuyền nhỏ bé thoáng hiện trong vân sơn vụ hải. Ảnh bích này dường như thường xuyên được người lau chùi nên không dính một hạt bụi. Bên dưới ảnh bích là mấy bồn hoa tươi tốt, cây cối bao quanh làm cho ảnh bích càng thêm siêu phàm thoát tục.
Đi qua ảnh bích là một cái sân không có gì đặc biệt lắm, hành lang bằng gỗ sơn màu đỏ sậm, đem ba mặt đông, tây, bắc nối liền một chỗ. Một dòng suối nhỏ từ tiền viện chảy xuyên qua, đổ vào một cái ao bên cạnh sân.
Trong ao có mấy chục đóa hoa sen đang nở rộ, hương thơm phiêu lãng trong không khí, như có như không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT