“Ngày kia tham gia thi đấu thức ăn, Tiểu Trúc ngươi chuẩn bị thế nào rồi” Chu Ngọc Xuân vô tư hỏi
Lâm Tiểu Trúc thấy nàng không hề lo lắng cho cuộc thi sắp tới thì thấy lo thay cho nàng” ngươi vẫn nên tập trung chuyện của mình đi, đừng quá quan tâm tới ta. Được rồi, chúng ta mau về đi, sắp tới giờ ăn cơm rồi”
Thấy Lâm Tiểu Trúc không muốn nói, Chu Ngọc Xuân cũng không hỏi thêm mà chuyển sang đề tài khác” ta muốn nói mấy món mà ta đã chuẩn bị cho ngươi nghe, ngươi góp ý thêm cho ta” . Nói xong liền liệt kê vài món ăn, Lâm Tiểu Trúc liền dựa theo sở trường và khuyết điểm của nàng mà phân tích.
Chu Ngọc Xuân cảm kích vô cùng, do dự hồi lâu mới căm giận nói” Tiểu Trúc, không phải ta nói xấu sau lưng người khác nhưng mà Hạ Sơn vốn là người cùng thôn với người, nhìn thì như là đối với ngươi rất tốt. Nhưng thời gian qua, ta thấy hắn ngoại trừ lúc ăn cơm đều ở trong phòng bếp nhỏ của mình, dường như đang luyện tập. Nhìn hắn như vậy nhất định là muốn lấy đệ nhất danh rồi. Hắn không nghĩ lại xem, bình thường nếu không có ngươi chiếu cố và chỉ dẫn, hắn có được thành tích như hôm nay sao? có thể xếp thứ hai, thứ ba trong lớp sao? Tới lúc quan trọng, không chịu tận tâm giúp ngươi, để ngươi đạt được đệ nhất danh, ngược lại còn muốn tranh với ngươi. Người này cũng quá tệ đi”
“Vậy sao?” Lâm Tiểu Trúc có chút kinh ngạc, lại nhớ tới những lời Hạ Sơn đã nói với nàng, liền biết hắn muốn đạt được đệ nhất danh là có mục đích, thở dài nói” đã thi đấu thì phải có cạnh tanh, nếu danh hiệu đệ nhất là do người khác tặng cho ta thì có ý nghĩa gì nữa. Nếu ngươi có năng lực, ta cũng không ngại ngươi cạnh tranh với ta nha”
“Tuy nói vậy nhưng làm người phải biết nhớ ơn chứ. Hạ Sơn được ngươi giúp rất nhiều, hắn lại đối nghịch với ngươi, ta nhìn không quen lắm. Dù sao, mặc kệ ta có năng lực hay không, ta cũng sẽ không tranh với ngươi” Chu Ngọc Xuân chân thành nói” đã có Ngô Bình Cường giờ lại thêm Hạ Sơn, tuy rằng ngươi lợi hại nhưng cũng không thể khinh thường bọn họ, danh hiệu đệ nhất không được để bọn họ đoạt đi”
“Yên tâm đi, ta sẽ chú ý” Lâm Tiểu Trúc vỗ vỗ bả vai nàng, mày nhíu lại, hai mắt yên tĩnh. Từ sau cuộc thi lần đó, Ngô Bình Cường liền vùi đầu khổ luyện, hơn nữa cũng là người thông minh nên trải qua mấy trận đấu sau đó, đều có biểu hiện xuất sắc, trở thành đối thủ lớn nhất của nàng. Còn Hạ Sơn, cũng có thiên phú lại được Lâm Tiểu Trúc thường xuyên chỉ dẫn nên thành tích ngày càng khá. Nếu không phải do nàng có bí quyết, chỉ dựa vào kiến thức các giáo tập dạy thì chưa chắc nàng đã vượt qua được bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT