Mèo đen lớn nằm ườn trên ghế sofa, gần như chiếm trọn hết không gian trên ghế. Mèo đen thường ngày uy phong như hổ con, giờ lại héo rút nằm, chẳng có chút sức lực nào, mèo rừng còn dám thò chân dẫm lên đuôi nó.
Lớn gan rồi lớn gan rồi! Còn sợ mèo bông hình mình chưa đủ lớn hả?
Thừa dịp còn chưa phát hiện, Văn Tâm nhanh chóng kéo mèo rừng bên bờ vực nguy hiểm về, sau đó cô ngồi xổm xuống vừa vuốt lông cho Nhóc con vừa quan tâm hỏi: “Nhóc con không thoải mái à?”
“Ư…” Mèo đen lớn uể oải nâng mí mắt, chẳng mở miệng nổi rên rỉ.
Trong lòng Văn Tâm nhảy lộp bộp. Bình thường Nhóc con khỏe mạnh lắm, cô chưa từng thấy bộ dạng này của nó bao giờ, đột nhiên thấy nó “suy yếu” như vậy, trong lòng cô hoảng loạn lắm. Cô nhanh chóng hỏi Lý Tinh Tinh: “Sao Nhóc con lại đột nhiên bị như vậy, có phải ăn trúng đồ hỏng không?”
Lý Tinh Tinh cũng hoảng: “Không có, chỉ ăn như bình thường mà…”
“Vậy sao lại thế này? Chẳng lẽ bị sốt?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT