“Năm triệu?” Văn Tâm sửng sốt.
Nguyễn Thu nghĩ là Lục Thu xiêu lòng rồi, vội vàng lau nước mắt, nói tiếp: “Đúng đúng, tôi có năm triệu thật đó, còn một nửa nữa anh ta nói xong việc sẽ gửi cho tôi.”
Cô ta hiểu, nếu lúc này còn keo kiệt thì cô ta xong thật rồi. Con số năm triệu này đối với một vài minh tinh hàng đầu như Phó Lăng Huyên thì cũng chỉ là một món tiền nhỏ thôi. Nhưng đối với Nguyễn Thu và Văn Tâm thì đó lại là một số tiền khổng lồ, vì vậy lúc trước Nguyễn Thu mới có thể đồng ý giao dịch với Kỳ Thiên không chút nghĩ ngợi. Cô ta nghĩ, dù Văn Tâm có thương con mèo kia thế nào thì cũng sẽ d.a.o động trước năm triệu thôi, nhỉ? Nếu là cô ta thì đừng nói năm triệu, chỉ một triệu thôi cô ta cũng sẽ chủ động dâng mèo lên luôn.
Nhưng Nguyễn Thu nào có thể ngờ, Văn Tâm không những không hứng thú với năm triệu kia mà ngược lại còn từ số tiền này lần ra được manh mối về thủ phạm đằng sau. Trả năm triệu để g.i.ế.c một con mèo. Phản ứng đầu tiên, kẻ này rất giàu; phản ứng thứ hai, kẻ này vô cùng hận Nhóc con! Mà ghép hai điều kiện này, hơn nữa lại quen biết với Nguyễn Thu, gần như chỉ có mỗi một người…
“Kỳ Thiên sai khiến cô hại Nhóc con?”
Nguyễn Thu khiếp sợ. Sao Văn Tâm lại biết, cô ta đâu nói ra gì đâu, liệu Kỳ Thiên có nghĩ là do cô ta khai rồi trả thù cô ta hay không. Vô số vấn đề ào đến trong đầu Nguyễn Thu, khiến cô ta đau đầu như sắp nứt não. Cô ta còn định nói thêm muốn vớt vát một chút, nhưng Văn Tâm đã không muốn nghe nữa, cô lấy điện thoại ra gọi cảnh sát.
“Cho hỏi là cục cảnh sát Thư Sơn đúng không? Tôi muốn báo án có người có ý đồ mưu hại tài sản cá nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play