Không ai biết trong phòng vệ sinh xảy ra chuyện gì, cả Văn Tâm cũng không đoán được. Mọi người chỉ nhìn thấy, khi Hoắc Khang ôm bé chân ngắn xuất hiện lại thì cả người đã thay một bộ quần áo mới rồi. Mà chân ngắn vốn giãy dụa kịch liệt giờ lại ngoan như chó con vậy. Đúng là kỳ quá đi, trong đầu Văn Tâm bất giác hiện lên một ít hình ảnh không phù hợp cho thiếu nhi.
Khụ khụ!
Xóa xóa nào! Cậu ba không phải loại người này đâu!
Cũng vì tin tưởng nhân phẩm của Hoắc Khang, biết hắn sẽ không làm gì bé Trà sữa nên cô mới yên tâm xem nhẹ ánh mắt cầu cứu của nó. Chỉ là, kiểu này hình như là bé Trà sữa đã làm gì Hoắc Khang mới đúng chứ nhỉ?
Văn Tâm nghi ngờ đánh giá một người một mèo, muốn thử nhìn ra manh mối gì trên mặt Hoắc Khang và chân ngắn, nhưng thạt tiếc, Cậu ba khi ở hình người vẫn ra dáng đường hoàng lắm. Hoắc Khang ôm mèo ngồi trên sofa vắt chéo chân, tựa như một bức tranh sơn dầu ưu nhã, kệ Văn Tâm có soi mói thế nào thì hắn vẫn bất động như núi.
Mãi đến khi…
Em gái Cung Hàm Dịch mang trà đến cho mọi người, khi đi ngang qua chỗ Hoắc Khang thì hít hít cái mũi: “Í, hình như có mùi gì đó kỳ kỳ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT