Có mèo rồi Kỳ Anh Anh nào con nhớ anh trai Kỳ Trưng của mình nữa, hoàn toàn vứt lên chín tầng mây luôn. Hơn nữa sau khi đút sữa cho Bé cưng xong, Văn Tâm lại mang cô bé đi ôm bé Ragdoll, sờ sờ đệm thịt mèo rừng… Kỳ Anh Anh càng thêm cảm thấy quyết định vừa rồi của mình không thể chính xác hơn.
Chỉ là, Văn Tâm có nhiều mèo như vậy, khiến Kỳ Anh Anh vướng bận nhất kỳ thật vẫn chỉ là con mèo đen lớn nhất kia. Kỳ Anh Anh còn không quên tâm tình của cô bé khi lần đầu tiên nhìn thấy mèo đen trong điện thoại ông nội. Đây có thể là một ánh mắt ước định nhỉ? Sao lại có một con mèo có thể dung hòa hai thuộc tính đáng yêu và uy vũ lạnh lùng hoàn mỹ thế chứ?
“Chị Tâm Tâm.” Lúc này Kỳ Anh Anh đã hoàn toàn không còn ngăn cách gì với Văn Tâm, cô bé kéo kéo tay áo cô, hỏi: “Nhóc con có dữ không?”
Văn Tâm nhớ đến sức chiến đấu siêu cường của Nhóc con lúc ở bệnh viện thú cưng, thật sự không có cách nào nói nó không dữ được, đến giờ Lý Tinh Tinh còn không dám sờ nó nữa kìa. Chỉ là, cô bé này là em gái Đại lão mà, nên, chắc là không có chuyện gì đâu nhỉ? Còn nữa, lần trước khi tiếp xúc với Kỳ lão gia tử không phải Nhóc con rất ngoan hay sao?
Văn Tâm yên tâm bảo đảm với Kỳ Anh Anh: “Yên tâm đi, Nhóc con ngoan lắm.”
Hai mắt Kỳ Anh Anh sáng ngời: “Em muốn thử sờ đuôi nó.”
Trong lòng Văn Tâm âm thầm khen ngợi một câu, cô bé thẩm mỹ tuyệt lắm! Tuy chỗ nào của Nhóc con đều đáng yêu nhưng bình thường Văn Tâm thích nhất chính là cái đuôi to của Nhóc con, vừa xõa tung vừa mượt mà như đuôi sóc vậy, sờ rất tuyệt. Bình thường cô phải dụ dỗ ghê lắm mới có thể sờ được, giờ không chừng còn có thể dính hơi thơm lây của Kỳ Anh Anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play