Sau khi trao đổi thông tin, Hàn Cảnh Viễn bên này đang điều tra vụ án, Tô Anh bên kia cũng muốn phá án. Hiện tại, Du Chí An vẫn chưa tỉnh lại, chỉ có thể điều tra từ Đỗ Nhã Cầm trước.
Hứa Càng Chu nói: "Các đồng chí của chúng tôi không thể trực tiếp tiếp xúc với những người có liên quan đến vụ án. Trước mắt, Tô Anh chỉ có thể đi điều tra tin tức thôi. Còn về phần thông tin tổ tiên ba đời của Đỗ Nhã Cầm, chúng ta sẽ điều tra sớm nhất có thể."
Lúc này trời đã tối, Tô Anh không cần phải quay về đồn công an, có thể trực tiếp tan làm về nhà.
Cô hỏi Hàn Cảnh Viễn, "Bây giờ anh về nhà chưa đây?"
Hàn Cảnh Viễn nói: " Em về trước đi, anh sẽ về sau."
Sau khi Tô Anh rời đi, Hứa Càng Chu mới hỏi Hàn Cảnh Viễn: "Tại sao cậu có thể xác định rằng người lạ đi ngang qua con hẻm không phải là người trên đảo không?"
Hàn Cảnh Viễn lần nữa nhớ lại và khẳng định: "Tuy không thấy được mặt nhưng ngón tay cầm dây đeo ba lô, nó trắng nõn cực kỳ, móng tay cũng được cắt tỉa gọn gàng, đàn ông trên đảo không thể có đôi tay trắng mịn như anh ta được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT