Hai người yên lặng ăn cơm tối, đồ ăn đã bị Tô Anh quét hết phân nửa, Cố Thành Phong không ăn đáng bao nhiêu.
Nhưng Cố Thành Phong càng nhìn càng kinh hãi, Anh muội không ăn rau thơm, không ăn gừng, đồ ăn có sợi gừng cô phải nhặt cho bằng hết, đặc biệt là mướp đắng, một miếng cũng sẽ không ăn, nếu không cẩn thận ăn trúng một miếng trong miệng cũng nhất định sẽ nhổ ra.
Nhưng Anh muội hôm nay, đã ăn nửa đĩa mướp đắng, những miếng gừng trong thịt kho tàu cô cũng ăn luôn, thật giống như mấy thứ cấm kị này là đặc biệt ăn cho anh ta xem vậy.
Cố Thành Phong áp xuống suy nghĩ vớ vẩn trong lòng mình, hỏi: “Anh muội, em, em làm sao vậy, em tức giận cái gì vậy, nếu em đồng ý, có thể nói với anh.”
sự quan tâm của người đàn ông không phải là giả, đáng tiếc không phải dành cho cô.
Vì nguyên thân, Tô Anh phải làm một chút việc, mặc kệ nguyên thân tỉnh lại ở thân thể nào, cô đây cũng sẽ phải để cho Cố Thành Phong biết, muốn ly hôn với anh ta, một nguyên nhân khác, cô không phải Tô Anh mà anh ta yêu sâu đậm.
Tô Anh nói: “Cố Thành Phong, tôi rất đau khổ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play