Hàn Kinh Thần ôm bả vai, dựa vào tủ bát, giễu cợt nói: “A, hai người đều là lòng dạ hẹp hòi, mặc kệ là có chuyện gì, ngồi xuống nói chuyện với nhau không phải là được rồi sao, hai người bọn họ vẫn cứ không nói, còn muốn làm bộ điềm nhiên như không, Tinh Tinh đều nhìn ra, còn tưởng rằng có thể giấu sao.”
Hàn Hâm Tinh không tán thành với anh trai: “Em nhìn ra được, đó là do em thông minh, anh trai thối, mấy ngày nay chúng ta tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút, đừng làm cho mẹ tức giận.”
Trong phòng, Hàn Cảnh Viễn đang giúp đỡ đem những hành lý mang về đều thu lại, lại thu dọn vài bộ quần áo, nói với Tô Anh: “Anh phải về doanh trại, mấy ngày nay khả năng là không về được.”
Tô Anh hiểu cho công việc của anh: “Vậy anh đi đi, bàn chải đánh răng và kem đánh răng anh chưa mang phải không, em đi lấy cho anh.”
“Trong ký túc xá đều có.”
“Vậy áo ngủ anh đã mang chưa?”
“Trong ký túc xá cũng có, đồ dùng sinh hoạt đều có hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT