Buổi tối khi Hàn Cảnh Viễn về nhà, anh thấy một nhà lớn nhỏ đều vây quanh ở nhà chính đang vùi đầu xem một xấp ảnh, hỏi: “Ảnh hôm đó chụp rửa rồi à?”
Hôm qua anh hỏi thì họ nói vẫn chưa xong.
“Vâng, chiều nay Kiều Lan Lan mang về giúp chúng ta.”
Cô đưa ảnh cho Hàn Cảnh Viễn xem, đắc ý khoe: “Nhìn đi, người nhà mình ai cũng đẹp hết. Bây giờ anh viết một bức thư, mai em chuẩn bị một ít đặc sản trên đảo, sau đó gửi cùng ảnh chụp nhà mình cho ông nội. Nếu ông ấy có thể nhìn thấy ảnh nhà mình chụp chung chắc canh sẽ rất vui.”
Mười mấy bức ảnh này phần lớn đều là ảnh của bọn nhỏ, chỉ có một tấm ảnh anh và Tô Anh chụp chung.
Khi chụp ảnh, Tô Anh ôm cánh tay của anh. Hai người đứng rất gần nhau, Hàn Cảnh Viễn còn nhớ lúc ấy, tim anh đã nhảy loạn trong lồng ng.ực như thế nào.
Sau sự cố lần đó, anh không thể nhớ được mặt của bất kỳ người phụ nữ nào mặc dù mới gặp mặt. Nhưng với Tô Anh lại khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT