Ở lại nhà thêm hai ngày, Tô Anh thỉnh thoảng nói với Kiều Lan Lan về thời gian cô ở thế giới khác.
"Từ khi tôi bắt đầu có ký ức, tôi đã sống cùng mẹ nuôi trong khu ổ chuột. Mẹ nuôi của tôi là một bác sĩ trị liệu cấp dưới. Bằng cách chữa trị cho mọi người một số bệnh nhẹ, cũng có thể nuôi sống mẹ con chúng tôi."
"Nhưng dần dần tôi phát hiện ra rằng một số người được mẹ tôi điều trị đã b.ắ.n con mồi của họ và sẽ bí mật đưa một ít thịt cho gia đình chúng tôi. Thành thật mà nói, thịt động vật biến dị từ thế giới khác thực sự rất khó ăn, nhưng nó vẫn rất quý vì người ăn nó sẽ có sức lực, về sau bọn họ mang một ít viên tinh thể cho mẹ tôi.”
“Còn tôi, từ nhỏ sức khỏe đã yếu, mẹ tôi sẽ dùng m.á.u của bà ấy thay m.á.u cho tôi hàng tháng, nếu không thay sẽ rất khó chịu, tôi không muốn, nhưng mẹ nuôi của tôi nói rằng đây là một căn bệnh rất hiếm gặp, nếu tôi không thay đổi, tôi sẽ chết, bà không muốn tôi chết, vì vậy cầu xin tôi hãy kiên nhẫn một chút, sống để được ở bên bà.”
Thật ra, cô có thể chịu được đau đớn khi truyền máu, nhưng cô chỉ không muốn mẹ mình mỗi tháng sẽ bởi vì mất m.á.u quá nhiều mà yếu đi.
“Mấy năm sau, sức khỏe của mẹ tôi ngày càng sa sút, rồi các anh chị, những người từng tới tìm mẹ tôi để chữa bệnh cũng thay phiên nhau lấy m.á.u của họ để truyền cho tôi một ít.”
"Có sáu người thay m.á.u cho tôi, m.á.u của bọn họ so với mẹ tôi thuần khiết hơn rất nhiều, tôi từ yếu ớt trở nên mạnh mẽ, cũng thức tỉnh năng lực chữa khỏi dị năng giống mẹ tôi, thậm chí còn tốt hơn bà ấy, tôi còn có thể nuôi sống bản thân mình bằng cách giúp mọi người điều trị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT