Đáng ngờ
Ngu Thanh Nhàn nhìn chằm chằm vẻ mặt của Phong Liên Thành. Trong giây lát, vẻ mặt của Phong Liên Thành có hơi mất tự nhiên, nhưng rất nhanh đã bị anh ta che giấu: "Đúng là thần kì thật. Nhàn Nhàn, em đã đưa con bé đến bệnh viện kiểm tra chưa? Bác sĩ nói sao?"
Phong Liên Thành cầm tay của Tiểu Bách Tuế, đứa bé tầm này thích nhất là cầm nắm lấy đồ vật linh tinh, tay anh ta bị một bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm chặt lấy.
"Đi rồi, tôi đã đưa con đi kiểm tra toàn thân rồi. Chụp X quang gì đó cũng là hết cả, kết quả kiểm tra có rất nhanh, nói đứa bé không sao cả, rất khỏe mạnh."
"Nói đến đây, anh phải đưa cho tôi chút tiền nữa đấy. Tôi đưa con đến bệnh viện làm kiểm tra hết mấy chục đồng rồi, số tiền đó tôi còn đang phải vay mẹ đấy, tôi phải trả lại."
Phong Liên Thành rời mắt khỏi đứa bé, nhìn Ngu Thanh Nhàn bằng ánh mắt kinh ngạc: "Em không có tiền ư? Không phải lúc Bách Tuế vừa sinh ra anh đưa cho em một trăm đồng ư? Em tiêu gì mà hết nhanh thế?"
Bây giờ là năm 1992, lương của một giáo viên khoảng hai trăm đến bốn trăm tệ, Phong Liên Thành đã là một giáo viên kỳ cựu với hơn mười năm kinh nghiệm giảng dạy, mức lương của anh ta rơi vào khoảng trung bình, tức ba trăm tệ một tháng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT