Vương Hồng Đậu đạt thành tích trung bình nội dung thi nhảy xa, cũng không giúp lớp cộng thêm được điểm, nhưng Vương Hồng Đậu luôn giữ trạng thái tập trung khi tham gia nên cô không buồn như Diệp Văn Nhân.
Lâm Tiếu âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may là Vương Hồng Đậu không khóc, nếu không hai người bạn cùng khóc thì cô bé thật sự không biết nên làm thế nào.
Lâm Tiếu và Vương Hồng Đậu hai người cùng nhau an ủi Diệp Văn Nhân nhưng Diệp Văn Nhân vẫn khóc rất lâu, khóc đến nỗi sưng hết cả mắt.
Lâm Tiếu nói với Diệp Văn Nhân: “Cậu đi rửa mặt đi.”
Diệp Văn Nhân khóc làm bẩn hết mặt, Lâm Tiếu kéo tay cô tới bể bơi cạnh sân vận động, giúp cô mở vòi nước.
Diệp Văn Nhân hứng nước rửa mặt rất lâu dưới vòi nước, khi ngẩng đầu lên mắt đã bớt sưng, đầu mũi cũng không đỏ như vừa rồi nữa.
Diệp Văn Nhân đưa tay sờ vào túi: “Úi, tớ quên mang khăn tay rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play