Sau khi Lâm Tiếu ngửi xong, Lữ Tú Anh rất yên tâm bắt đầu làm sủi cảo.
Lâm Dược Phi trêu em gái: “Lỗ mũi chó.”
Kể từ sau khi nuôi Tiểu Hoàng, Lâm Tiếu không còn cảm thấy từ “chó” này là đang mắng người nữa. Chó con đáng yêu như thế, Lâm Tiếu cứ xem như anh đang khen cô: “Đúng vậy, giỏi hơn anh rồi.”
Lâm Tiếu chạy đến vòi nước rửa tay sạch sẽ: “Mẹ, con cũng gói sủi cảo.”
Lữ Tú Anh xé một phần bột ném cho Lâm Tiếu: “Cầm nặn chơi đi.”
Lâm Tiếu bất mãn: “Con muốn gói sủi cảo thật cơ.”
Cô cũng đâu còn là con nít nữa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play