Lữ Tú Anh nhíu mày, bà không thích công việc của Lâm Dược Phi chút nào. Mỗi ngày đều đi sớm về trễ, tính giờ làm việc thì còn dài hơn ở xưởng nữa.
Lại còn phải uống rượu xã giao, Lâm Dược Phi nói làm ca ba trong xưởng là không tốt cho cơ thể, vậy uống rượu thì không hại cho cơ thể sao.
Nhưng con trai cũng đã lớn, bà cũng không quản được nhiều nữa. Lữ Tú Anh cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân rằng Tiều Phi bây giờ vẫn tốt hơn lúc mù quáng trước kia.
Lâm Tiếu không tin, cô có thể cảm nhận được tâm trạng của mẹ. Nếu anh trai ở bên ngoài làm việc thì tại sao mẹ còn phải lo lắng.
Nhưng Lâm Tiếu cũng không hỏi thêm nữa, giống như lúc trước mẹ luôn giấu cô lén khóc một mình, cô biết mẹ không muốn cho cô biết, nên cũng giờ vờ không biết.
Trong hai tuần liên tiếp, người đón cô tan học đều là mẹ. Không thấy anh trai đến lần nào.
Lúc Lữ Tú Anh làm ca chiều, 4 giờ bắt đầu mà Lâm Tiếu lại tan học lúc 3 giờ 30. Cũng chỉ có nữa giờ ở giữa.
“Tan học thì lập tức thu dọn sách vở rồi chạy ra ngay, con biết chưa?” Lữ Tú Anh dặn dò.
Lâm Tiếu gật đầu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT