Về đến nhà, bà bắc chảo dầu chiên một chảo lớn gồm thịt, cá hố chiên, ngó sen chiên, thịt viên chiên rồi chia ra từng cái túi to, sắp xếp xong xuôi thì bảo Lâm Dược Phi gửi qua cho Thẩm Vân.
Cá chiên không dễ hỏng, tích trữ khoảng mười ngày nửa tháng cũng không hề hấn gì.
Lâm Dược Phi mang thức ăn qua, nói với Thẩm Vân y sì lời Lữ Tú Anh dặn: "Cá hố chiên, ngó sen chiên và viên chiên, lúc em ăn mấy thứ này không cần chiên lại, chỉ cần dùng nồi làm nóng lên là được."
"Thịt vuông được thái mỏng và hấp trong chảo, muốn ăn mặn thì thêm nước tương, muốn ăn ngọt thì thêm đường."
Thẩm Vân nhìn mấy gói đồ to chứa đầy đồ chiên bên trong, mũi hơi chua xót. Ở nhà, cô ấy cũng chưa từng cảm nhận được sự quan tâm đến nhường này. Mẹ kế của cô sẽ nhìn chằm chằm vào mỗi miếng thịt thừa rau cặn ở nhà, em trai thậm chí còn dùng đũa của nó đánh rơi đũa của cô.
"Một mình em sao ăn được nhiều như vậy?" Thẩm Vân mở miệng hỏi, âm thanh phát ra hơi nghẹn giọng mũi.
Lâm Dược Phi nhìn thoáng qua, cũng biết rằng có hơi nhiều, bèn nói: "Em ăn trước đi. Nếu đến lúc khai giảng em vẫn chưa ăn xong, anh sẽ cầm chỗ còn lại về nhà." Sau này khai giảng xong rồi, Thẩm Vân phải đến nhà ăn để ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play