Có thể thấy rất rõ bữa cơm sau đó Lâm Dược Phi không thể yên lòng được.
Sau khi ăn cơm xong, Lữ Văn Lệ định vào nhà bếp để rửa chén nhưng Lữ Tú Anh không cho cô ấy vào: “Không cần, không cần đâu, con về ký túc xá sớm đi.”
Lâm Dược Phi đứng dậy: “Chị, em đưa chị về.”
Lữ Văn Lệ vội vàng nói không cần: “Bên ngoài vẫn còn đông đúc nhiều người lắm.”
Vào mùa hè, đường xá buổi tối rất náo nhiệt, người ngồi bên đường hóng gió cũng rất nhiều. Kéo một sợi dây điện treo một bóng đèn lên là có thể gầy sòng, dựng bàn bida, còn có khiêu vũ nữa, tóm lại rất náo nhiệt.
Mặc dù đường về ký xá của Lữ Văn Lệ hơi xa nhưng đều là đường lớn, không hề có nơi nào vắng vẻ hoang vu cả: “Tiểu Phi, em không cần đưa chị về đâu.”
Lữ Tú Anh nhìn Lâm Dược Phi, nói với Lữ Văn Lệ: “Để nó đưa con về đi, dù gì nó cũng không thể nằm yên ở nhà được, đêm nay thế nào cũng phải ra ngoài một chuyến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT