“Lại không nhận ra nhà sao?” Lữ Tú Anh bừng tỉnh đại ngộ: “Khó trách lúc mẹ dắt Tiểu Hoàng đi dạo, nó vẫn muốn chạy đến cổng khu tập thể, chắc là muốn chạy đến nhà của Tiểu Vân.”
Lữ Tú Anh còn tưởng Tiểu Hoàng muốn đi xa chơi nên kéo dây dắt chó lôi Tiểu Hoàng về nhà mấy lần.
Kết quả bây giờ đến cổng nhà có kéo dây như thế nào thì Tiểu Hoàng cũng không chịu vào trong nhà.
“Tiểu Hoàng, đây là nhà của chúng ta đó!” Lữ Tú Anh kéo Tiểu Hoàng đi đến cổng đơn vị, cho nó nhìn những tòa nhà và mảng sân quen thuộc thì Tiểu Hoàng mới nhận ra, vui vẻ vẫy đuôi.
Nhưng mà vừa đến cửa nhà, Tiểu Hoàng nhìn thấy cửa chống trộm cùng với trang trí mới tinh bên trong lại quay đầu chạy về.
Ngậm ống quần Lữ Tú Anh ẳng ẳng gọi, thúc giục Lữ Tú Anh nhanh chóng về nhà mình.
“Tại sao lại không nhận ra chứ? Cái đồ chó đần này!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play