Viên Kim Lai sững sờ, cậu bé cẩn thận liếc nhìn anh trai của Lâm Tiếu: “Em tưởng em không mang, mới vừa lấy ra khỏi túi đấy.”
“Anh trai, em mời anh ăn xiên nướng.” Viên Kim Lai nhoẻn miệng mỉm cười với Lâm Dược Phi, lộ ra hàm răng dưới bị sún.
“Mười xiên nướng lận đấy.” Trái tim nhỏ bé của Viên Kim Lai đau âm ỉ: “Lâm Tiếu ăn không nhiều, em mời anh trai cùng ăn.”
“Ha ha ha ha ha.” Lâm Dược Phi cười to, Viên Kim Lai thật là biết điều.
Lúc Lâm Dược Phi nhìn thấy Viên Kim Lai, anh chỉ nghĩ đến việc giúp em gái xử lý thằng nhóc đáng ghét này nên không để ý tới ngoại hình của cậu bé. Hôm nay là lần đầu anh nhìn kỹ thằng bé này, nếu chỉ nhìn vẻ ngoài thì cũng rất đáng yêu.
Đó là một thằng nhóc khỏe mạnh kháu khỉnh, gương mặt tròn tròn, khi cười lên còn có hai cái má lúm đồng tiền. Tóc được cắt ngắn, mặt phơi nắng nên hơi ngăm, giống như một trái kiwi màu đen.
Lâm Dược Phi trêu cậu bé: “Mời anh ăn xiên nướng thật à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play