Úc Uyển Chi cũng bối rối, bất quá rất nhanh đè xuống. Nàng ta lập tức đứng
lên, cung kính hỏi lão thái thái: "Nương, người còn chưa ăn cơm trưa sao? Ta đi lấy bát đũa cho ngài." Lúc này nàng ta chỉ muốn nhanh chóng chuồn ra ngoài, để trượng phu trước tiên dỗ dành lão thái bà. Thuận tiện thu dọn đồ đạc trong phòng bếp.
Lục lão thái thái hừ lạnh một tiếng: "Ta cũng không có phúc khí như mẹ ngươi, không phải lễ mừng năm mới lại có thể ăn tốt như vậy."
Đám người Lục lão đại cũng nhìn thấy đồ ăn trên bàn, cùng với canh trứng trong bát mấy thằng nhóc Úc gia, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu. Tính tình Lục nhị tẩu là nóng nảy trực tiếp nhất trong mấy nàng dâu. Sắc mặt nàng ta khó coi mở miệng nói: "Thê tử lão ngũ, các ngươi sống qua ngày cũng quá tốt rồi. Một nhà chúng ta ở nông thôn không nỡ ăn không nỡ mặc, thân thể đều thiếu hụt, chỉ vì cho ngũ phòng các ngươi khẩu phần lương thực và bạc. Các ngươi thì hay rồi, ở huyện thành ăn ngon như vậy."
Con trai của bà ta đã lâu không được ăn thịt và canh trứng gà, mấy thằng nhóc Úc gia lại ăn trước.
Trong lòng Úc Uyển Chi thầm mắng Lục nhị tẩu là người đàn bà chanh chua. Trên mặt xấu hổ nói: "Nhị tẩu hiểu lầm rồi, bình thường chúng ta sao có thể ăn như vậy. Hôm nay mẹ ta đến nhà tặng lễ, cho nên tướng công mới bảo ta làm thêm mấy món ăn."
Loại chuyện này chỉ có đặt ở trên người trượng phu mới có thể trấn an Lục gia, cũng không thể không nói, mẹ con Úc gia có ăn ý, đều nghĩ tới cái cớ giống nhau.
Lục Thanh Vinh phản ứng cũng rất nhanh: "Đúng vậy, nhị tẩu, các ngươi hiểu lầm rồi. Mẹ vợ ta mang cháu trai đến tặng lễ, ta liền giữ bọn họ ở lại dùng cơm. Các ngươi đã ăn qua chưa? Nếu không có, mau ngồi xuống cùng nhau ăn đi." Người của Lục gia chỉ có ngày lễ tết mới có thể ăn ngon như vậy, nếu đổi thành trước kia nhìn thấy những đồ ăn trên bàn này, khẳng định cảm thấy vừa thèm vừa đói, nhưng bây giờ lại cảm thấy đã no rồi, làm sao còn có khẩu vị. Đám tiểu bối lại nhịn không được lộ ra ánh mắt khát vọng, nhưng không có ai dám đi qua ngồi xuống ăn, mà là nhao nhao nhìn về phía lão thái thái.
Trong lòng Lục lão thái rất khó chịu, nếu như không có những lời kia của Kiều Diệp, bà tự nhiên sẽ tin tưởng lời nói của nhi tử, nhưng bây giờ lại vô cùng hoài nghi, hơn nữa trước kia khi bà đến nhà nhi tử, ăn cũng không như vậy. Thế mà mẹ vợ tới, lại ăn nhiều đồ ăn như vậy, còn có mấy món thịt. Khiến bà rất khó chịu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play