Kiều Diệp vừa ra đã thấy bà ngoại lộ ra bộ dáng lão Bạch Liên này, rất khó chịu. Nàng đầu tiên là bình tĩnh nhìn Ôn lão thái thái, như là đang xác nhận cái gì. Trên thực tế là cố ý kéo dài thời gian.
Nhìn một hồi lâu cũng không nói gì. Khiến Ôn lão thái thái không thể không chủ động lần nữa. Bà ta nói với Kiều Diệp với vẻ mặt từ ái: "Tam nha đầu, ta là bà ngoại của ngươi."
Kiều Diệp trầm mặc nửa ngày. Lúc này mới mặt không chút thay đổi nhìn Ôn lão thái thái : "Lão thái thái từ đâu tới, làm sao tùy tiện chạy đến nhà người khác bấu víu quan hệ. Ta cũng không nhớ rõ ngươi."
Ôn lão thái thái cho rằng chỉ cần bà ta tỏ ra nhớ nhung và để ý, cháu ngoại sẽ vô cùng vui vẻ đón bọn họ vào. Dù sao nào có nhi nữ không thèm để ý mẹ ruột, mà bà ta là mẹ của mẹ Kiều Diệp.
Sắc mặt nàng cứng đờ một chút: "Tam nha đầu, ta là bà ngoại của ngươi mà!" Vẫn mang theo nụ cười hòa ái: "Trước đó ngươi còn chưa khôi phục bình thường, có thể không nhớ rõ ta."
Kiều Diệp cười nhạo: "Tuy rằng trước kia ta là kẻ ngốc nhưng ta có thể nhớ hết mọi thứ. Từ khi ta ngu ngốc đến bây giờ, cũng chưa từng thấy ngươi cùng với bất luận kẻ nào trong nhà các ngươi xuất hiện."
Nàng nói trắng ra lại châm chọc: "Trước kia ta ngốc, sống lại không tốt, các ngươi chẳng những không có ai giúp đỡ ta một chút nào, còn xúi giục người Kiều gia ngược đãi ta. Bây giờ ta khôi phục bình thường, ngày tháng càng ngày càng tốt hơn, các ngươi liền xuất hiện nhận thân. Các ngươi cảm thấy ta vẫn là kẻ ngốc trước kia à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT