Mặc dù nghe Lục thiều nói có chứng cứ nhưng phản ứng đầu tiên của Lục Thanh Vinh vẫn là phủ định. Hắn lập tức thu liễm thần sắc, nhíu mày khó hiểu nói: "Ta không biết các ngươi đang nói cái gì."
Lục thiều đưa chứng cứ trên tay cho tộc trưởng.
"Tộc trưởng, đây là tài sản riêng Ngũ thúc ta đặt mua. Nhưng hắn không dùng tên của mình, mà là mua nô bộc, đặt những sản nghiệp này dưới danh nghĩa nô bộc. Lại lợi dụng khế ước bán mình trong tay nắm bắt. Đây là ta nhờ Huyện lệnh hỗ trợ tra được, còn lấy được một phần khế ước hắn cùng nô bộc ký. Ngũ thúc không thừa nhận, chúng ta có thể đi quan phủ hỏi." Sở dĩ nói huyện lệnh, chủ yếu cũng là kéo da hổ làm cờ lớn.
Tộc lão có người không biết chữ, tộc trưởng tiếp nhận danh sách và khế ước đọc một lần, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ.
Hắn nhìn về phía Lục Thanh Vinh hỏi: "Ngươi từ đâu tới nhiều tài sản riêng như vậy?"
Bọn họ biết trước đó Lục Thanh Vinh thi tú tài là dựa vào Nhạc gia chu cấp, sau khi nhạc phụ qua đời thì phải dựa vào lão Lục gia. Làm sao có thể sẽ có nhiều tài sản riêng như vậy? Nếu như huyện lệnh đã hỗ trợ điều tra chứng cứ này, vậy chắc chắn sẽ không giả.
Sắc mặt Lục Thanh Vinh lại thay đổi. Hắn không ngờ lại là huyện lệnh giúp nghịch tử kia tra. Xem ra nghịch tử này gần đây điều tra hắn cũng tính kế hắn không ít lần. Hắn không biết phải giải thích như thế nào, thế là không có trả lời. Kiều Diệp mở miệng nói: "Ngươi không nói, liền cho rằng có thể tránh thoát? Chúng ta vốn không có ý định lấy chứng cứ này ra cãi cọ nhưng các ngươi nhất định phải phân rõ gia sản. Vậy chúng ta chỉ đành lấy ra, thỏa mãn yêu cầu của các ngươi." Dĩ nhiên không phải như vậy. Nói như vậy chẳng qua là để vợ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play