Anh ta đứng dậy từ chiếc ghế, lòng tràn đầy sự hụt hẫng: "Ý anh là bây giờ tuổi đã lớn, không còn thích hợp để nhận thêm người thân nữa."
"Sao lại không thích hợp? Dì Tiểu Kiều và chú Tần đối xử với chúng ta tốt như thế, anh không biết em mong được làm con nuôi của họ đến nhường nào đâu!"
Họ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, làm sao Hoắc Kiêu có thể không hiểu được khao khát của em trai. Do dự một lúc, anh ta quyết định trong lòng: "Nếu em muốn nhận thì cứ nhận, nhưng anh sẽ không nhận."
"Ý anh là gì?" Nhóc mũm mĩm không thể tin nổi, lớn tiếng chất vấn: "Em thấy anh đi nước ngoài mấy năm có vẻ quên gốc rồi, thật thất vọng về anh."
Vì không muốn ảnh hưởng đến danh tiếng của Tiểu Nãi Đường, lý do thực sự tạm thời không thể để người khác biết, Hoắc Kiêu chỉ có thể để cậu em tiếp tục hiểu lầm: "Em muốn nói gì thì nói, dù sao anh không nhận làm con nuôi."
"Được! Anh không nhận thì em nhận!" Nhóc mũm mĩm tức giận liếc anh trai một cái rồi quay người rời khỏi phòng bệnh.
Hoắc Chính Lễ chứng kiến tất cả, ngạc nhiên nhướng mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play