Trong khu nhà ở quân nhân, trình độ văn hóa của các gia đình quân nhân rất khác nhau. Có người đến nay vẫn không biết chữ, nói là mù chữ cũng không quá. Giờ đây đã là thời kỳ cải cách và mở cửa, là gia đình quân nhân cần phải tiến bộ theo thời đại.
Đối phương muốn Đỗ Kiều giảng dạy cho các gia đình quân nhân học chữ.
"Tôi chỉ có thời gian rảnh vào tối thứ Bảy, khoảng một giờ đồng hồ, nếu bà thấy được thì tôi sẽ dạy."
"Không thể tìm thêm một giờ vào ngày thường được à? Cô bận lắm sao?"
Thực ra Đỗ Kiều muốn cho đối phương một chút mặt mũi, nhưng cô gần đây quá bận, còn phải hướng dẫn bài tập cho hai đứa trẻ, việc có thể dành ra một giờ là đã rất khó khăn.
Nhưng đối phương không biết những điều này, nghĩ rằng Đỗ Kiều chỉ là không muốn lãng phí thời gian, không cho một chút mặt mũi nào, bà ta tức giận nói: "Nếu cô không rảnh, thì không cần phiền cô nữa, trên đảo của chúng tôi không chỉ có một sinh viên đại học là cô."
Thấy đối phương nói vậy, Đỗ Kiều lập tức từ bỏ ý định giúp dạy học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT