"Tiểu Kiều, cậu có thể cho tớ những bức ảnh này không?"
Trong phòng tối mờ ảo, Đỗ Kiều đặt những bức ảnh của Dư Vãn vào phong bì, rồi đưa cho cô ta: "Những bức ảnh này vốn dĩ là của cậu mà, đây- cầm lấy đi."
Trong lúc nhận phong bì, Dư Vãn vô tình thấy trên bàn có một bức ảnh đơn của Tôn Chính Đông, cô ta như bị một lực nào đó thôi thúc, lẳng lặng lấy bức ảnh rồi nhân lúc Đỗ Kiều không chú ý, cất vào túi áo.
Cô ta không rõ tại sao mình lại muốn lấy bức ảnh này? Có lẽ... Tôn Chính Đông là người khác giới duy nhất mà mình không cảm thấy chán ghét?
Lần đầu tiên làm hành động lén lút như vậy, cô ta chỉ cảm thấy mặt mình nóng bừng, trong lòng đầy tội lỗi.
Sau khi tâm trạng đã ổn định, Dư Vãn cầm phong bì, mỉm cười nói với Đỗ Kiều: "Tiểu Kiều, vậy tớ đi trước nhé, sau này chúng ta gặp lại."
Vì ánh đèn trong phòng mờ ảo, Đỗ Kiều không nhận ra điều gì, chỉ tưởng là một lời chia tay bình thường, cô cười ha hả đáp lại: "Ừ! Đợi khi nhập học chúng ta cùng đi ăn ở căn-tin nhé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT