Nghe nói đối phương cũng là sinh viên của Đại học Bắc Kinh, ý định vừa nảy sinh trong đầu thím Khương tan biến, sau đó lại chuyển hỏi về tình hình của Tôn Chính Đông: "nhà thiết kế Tôn chưa tìm bạn gái à? Sao hai người làm cha mẹ mà không thấy lo lắng vậy?"
Nhắc đến điều này, Dương Xuân Mai cảm thấy mình rất oan ức: "Tôi lo lắng hơn cả cha đẻ của cậu ấy, Tôn Phồn Sâm mỗi lần chỉ nói một câu 'con cái tự có phúc của con cái', chắc con trai ông ấy mà độc thân một đời, ông ấy cũng không để tâm."
Lời này khiến thím Khương cười lớn, khi cười xong thì bà ta mới nói: "Hay là tôi giới thiệu bạn gái cho nhà thiết kế Tôn?"
Thực ra Dương Xuân Mai rất thích ý tưởng này, nhưng bà luôn cảm thấy Tôn Chính Đông và Dư Vãn có duyên, nên muốn quan sát thêm.
"Thôi, chờ đến năm sau đi, nếu năm sau cậu ấy vẫn chưa dẫn bạn gái về nhà, tôi sẽ nhờ bà giúp."
"Được! Tôi biết khá nhiều cô gái tốt, cần giúp gì cứ bảo tôi."
Sau khi tiễn thím Khương đi, Dương Xuân Mai thấy không còn hàng xóm nào đến nữa, thế là bà bắt đầu sắp xếp rau củ quả mọi người mang đến. Dư Vãn thấy vậy, nhanh chóng đến giúp: "Dì, những người hàng xóm này thật là nhiệt tình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play