Đỗ Kiều nhìn Dư Vãn bị mẹ mình kéo vào nhà, cả người cứng đờ...
Từ khi nào mẹ mình có kỹ năng giao tiếp tốt thế này? Mình không hề biết.
Khi cô đã hồi hồn, thấy Tôn Chính Đông vẫn đứng dưới nắng, khoé mắt cô co giật một cái: "Anh mau vào thay quần áo đi, em nhìn thấy anh mà cảm thấy nóng."
Tôn Chính Đông cười khẩy, không vội vàng vào thay: "Hôm nay tôi đến đây chỉ muốn nói với em một tiếng, khi nghỉ hè trở về đảo Lô Vĩ nhớ kéo anh theo, anh muốn ở đó ăn cua một tháng rồi mới quay về."
"Anh, em nghi ngờ anh có lẽ là một con cua." Cô thật sự không thể hiểu nổi sự ám ảnh với cua của anh ta đến mức nào, sao lại quái dị như vậy?
Trong nhà, Dư Vãn đang từng chút một ăn miếng dưa hấu trong tay, dáng vẻ nhỏ nhẹ đó rõ ràng là của một cô gái nhà lành.
Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường ngồi quanh cô ta, vẻ mặt tò mò đầy thích thú dành cho người phụ nữ xinh đẹp này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play