Tần Thiệu Diên nhẹ nhàng xoa phần trán đang căng thẳng, cố gắng tỏ ra bình thường: "Có lẽ là đột nhiên đổi chỗ, không quen lắm."
"Có gì mà không quen ở nhà mình cơ chứ, để mẹ vào nấu cơm, con ở lại tập với cha." Dương Xuân Mai cất kiếm đi vào bếp, không khỏi thắc mắc đôi vợ chồng trẻ này làm sao vậy?
Có lẽ chỉ có đàn ông mới hiểu đàn ông, nhìn thấy vẻ mặt phiền muộn của anh, Tôn Phồn Sâm cười hỏi: "Lần này về sao lại không vui? Không quen với cuộc sống xa cách?"
Bất ngờ bị ai đó chỉ chọc trúng tâm, Tần Thiệu Diên có hơi bối rối: "Con và cô ấy chênh nhau bảy tuổi, trường Đại học Bắc Kinh có rất nhiều tài năng trẻ, đầy sức sống, nên con cảm thấy không mấy tự tin."
Nghe anh tự ti về bản thân như vậy, Tôn Phồn Sâm cười nhẹ: "Năm nay con 31 tuổi, đã đạt được độ cao mà người khác 40 hoặc 50 tuổi, thậm chí cả đời không thể đạt được, con còn tự ti cái gì? Dẫu cho Đại học Bắc Kinh có nhiều người tài đến mấy thì sao? Họ không phải con, càng không phải chồng của Tiểu Kiều. Thằng nhóc này, con đang lo lắng vô ích."
Tần Thiệu Diên im lặng một lúc, bỗng nhiên cảm thấy như được khai sáng, tâm trạng cũng sáng lên: "Cha, cha nói đúng, là con nghĩ quá nhiều, sau này con sẽ không mắc phải lỗi này nữa."
Thấy anh tiếp thu lời khuyên, Tôn Phồn Sâm cười càng thêm tươi: "Người ta nói, người trong cuộc mờ mịt, người ngoài cuộc nhìn rõ, không trách con được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play