Kim Nguyên Bảo tựa như không còn gì để lưu luyến, nằm gọn trong vòng tay cậu bé, mở to đôi mắt nhìn Tưởng Thừa, tự hỏi không biết liệu cậu chủ nhỏ có vấn đề về thị giác không, nên mới thấy nó và tên ngốc này giống nhau?
Tưởng Thừa cũng đang nhìn Kim Nguyên Bảo, thân hình mập mạp, đôi mắt tròn xoe như chuông đồng, cậu ta chẳng giống nó chút nào!
Như vậy, một người một mèo nhìn chằm chằm vào nhau, dường như sắp bùng nổ...
Tưởng Vệ đến đây còn có một mục đích khác, hắn ta vỗ lên cái trán sưng tấy, nghiêm túc nói với Đỗ Kiều: "Tôi có thể nói riêng với cô vài câu được không?"
"Ừm, được."
Dưới ánh mắt của Tần Thiệu Diên, hai người đi ra ngoài sân, Tưởng Vệ suy nghĩ một chút rồi mở miệng: "Tôi muốn hỏi về chiếc khăn lụa lần trước... là Đỗ Nguyệt Khê tặng cô à?"
Hắn ta không biết tại sao mình cứ phải bận tâm về vấn đề này, luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT