Mặt trời tháng Tư không quá nóng, gió thổi dễ chịu, đi dạo trong gió nhẹ rất thoải mái. Đỗ Kiều không vội về nhà mà đi lang thang trong sân lớn.
Tiểu Nãi Đường tựa đầu vào vai cô, đôi mắt đen láy nhìn chung quanh một cách tò mò. Đột nhiên, cô bé ngẩng đầu, vặn vẹo thân hình tròn trịa, miệng còn hào hứng gọi "anh trai".
Đỗ Kiều ôm chặt cô bé, quét mắt quanh khu vực vắng vẻ rồi nghi ngờ hỏi: "Con sao thế? Ở đây có anh trai nào đâu?"
Tiểu Nãi Đường vẫn cố gắng vùng vẫy, cô chỉ có thể đặt con gái xuống, muốn xem cuối cùng con gái muốn làm gì.
Ngay khi chân chạm đất, cô bé lập tức chạy bằng đôi chân ngắn ngủn về phía gốc cây lớn phía trước. Hoắc Kiêu – người đứng sau cây – sợ cô bé ngã, vội vàng bước ra nhưng trong tay vẫn cầm đầy đồ, không thể ôm cô bé, chỉ đành đứng đó, nhìn Tiểu Nãi Đường chạy vào lòng mình.
Đỗ Kiều ngạc nhiên nhướng mày, sau khi nhìn rõ những thứ trong tay cậu nhóc, giọng điệu có phần không vui: "Cháu đang trốn dì à? Những thứ này lấy ở đâu ra vậy?"
Hoắc Kiêu đang cầm vài tờ báo, hai quyển sách cũ, và còn có vài tờ giấy gói bánh màu vàng. Cậu nhóc vô thức muốn giấu những thứ đó sau lưng, lại sợ chúng bẩn và làm dơ lên người Tiểu Nãi Đường, nên đứng yên không động đậy, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Cháu... không trốn dì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT