Qua một khoảng thời gian quan sát, cô cảm thấy chú Tôn có phẩm chất rất tốt, không có thói xấu, là một người đàn ông tài năng và có trách nhiệm. Nếu ông ta muốn theo đuổi Dương Xuân Mai, không phải là không thể.
Vì vậy, Đỗ Kiều vui vẻ nhận lấy bộ dụng cụ vẽ để giúp ông ta một tay, còn về việc hai người có thể đến được với nhau hay không?
Tính đến hiện tại, cơ hội của chú Tôn không mấy lớn...
——-
Hôm nay gió biển hơi lạnh, Đỗ Kiều quấn chặt áo khoác, cầm dụng cụ vẽ về nhà, cô trực tiếp đi vào bếp đặt đồ lên trước mặt Dương Xuân Mai: "Mẹ, đây là quà chú Tôn gửi cho mẹ, chú ấy nói cảm ơn mẹ vì đã may quần áo."
Dương Xuân Mai cầm lấy tạp dề lau nước trên tay, sau đó cầm dụng cụ vẽ lên nhìn, suy tư một lúc, bối rối hỏi: "Sao con lại nhận đồ của người ta thế? Không phải đã nói là giúp họ may quần áo miễn phí sao?"
"Là may miễn phí mà, đây là quà chú Tôn tặng cho mẹ, không liên quan gì đến quần áo cả." Đỗ Kiều cảm thấy mẹ mình là người phụ nữ suy nghĩ chậm chạp đến mức không thể nào chậm hơn, những mánh tán tỉnh của người đàn ông, bà hoàn toàn không hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT