Nguồn: https://tinyurl.com/bengotngaodemtruocchily
____________________________________
Tiệc thường niên sắp diễn ra, danh sách đề cử nhân viên xuất sắc của tập đoàn được gửi lên Kỳ Hạ.
Tên tôi bị gạch bỏ.
Người thay thế là một thực tập sinh vừa vào công ty năm ngày.
Tôi tràn đầy uất ức và phẫn nộ. Suốt năm năm, với tư cách là bạn gái kiêm trợ lý đặc biệt của anh ta, tôi chưa từng phạm phải bất kỳ sai lầm nào. Vậy mà ngay cả danh hiệu nhân viên xuất sắc nhỏ nhoi cũng không xứng đáng nhận được.
Thế nhưng, trong lúc chuyện trò cùng bạn thân, Kỳ Hạ lại thờ ơ nói:
“Cậu không sợ Thẩm Tâm làm ầm lên à?”
Kỳ Hạ cười nhạt, giọng điệu lơ đãng:
“Làm ầm lên thì càng tốt. Tôi làm vậy chẳng phải để đánh lạc hướng cô ấy sao? Đỡ phải nghe cô ấy nhắc chuyện kết hôn nữa.”
Trong khoảnh khắc ấy, trái tim tôi như một nhánh cây mục nát, chỉ chờ gió lùa qua là gãy vụn.
Tôi xoay người, không chút do dự gửi đơn từ chức.
Ngày Kỳ Hạ nhận được đơn, tôi đã kịp bắt chuyến xe về quê trước thềm năm mới.