Nhìn dáng vẻ tiều tụy của nhóm người sư bá, hắn ta nghĩ thầm nếu bọn họ biết thì nhất định sẽ tức hộc máu mất.
Kim sư bá nhíu chặt lông mày, không thể làm gì hết, thở dài, có thể làm đều đã làm, bước tiếp theo chẳng lẽ thật sự phải vọt tới trước mặt Lâm Đàm Đàm làm phép sao?
Đột nhiên, mặt lão ta biến sắc, ngẩng đầu nhìn một thân cây phía sau: “Thứ gì đó!”
Một cái bóng mờ nhạt đến gần như không nhìn thấy được co rúm lại bay ra, là một linh hồn, là loại linh hồn sắp tiêu tán kia, chỉ có thể mơ hồ nhìn ra được một hình người, tứ chi thân thể còn tán loạn, dường như thiếu chút nữa là bị xé nát.
Kim sư bá kinh hãi: “Ngươi là người phương nào?” Lão ta nhìn về phía Lục Tín: “Hình như là đi theo ngươi tới đây.”
Lục Tín cũng mờ mịt, hắn ta không biết thứ này, hắn ta làm hồn phách lang bạt đã hơn một năm, cũng chưa từng thấy hồn phách thứ hai nào ngoài mình.
Có một đạo trưởng trầm ngâm một lát: “Có phải vừa rồi khi tìm hồn phách Lục sư điệt, thứ này cũng bị triệu hồi tới hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT