"Ngay cả việc ăn cơm cũng là các người ăn trước, tôi về nhà ăn đồ thừa của các người. Các người làm ăn kiếm tiền, không dùng một xu nào cho tôi, sách bài tập của tôi đều là tôi nhịn ăn sáng để dành tiền mua. Nhưng giờ các người thua lỗ, lại định bán tôi để trả nợ. Trên đời này có bố mẹ nào như các người không? Các người còn xứng đáng làm người không?"
Vương Siêu Phán nói xong, khiến mọi người đều xót thương.
Lý Thuý Hồng tức giận mắng nhiếc: "Đồ vô ơn, tao nuôi mày lớn như vậy, tao sinh ra mày là ân huệ lớn, không biết ơn thì thôi, còn phản bội lại tao, đồ con gái c.h.ế.t tiệt, mày sẽ không được c.h.ế.t tử tế đâu..."
"Người không được c.h.ế.t tử tế là bà mới đúng."
Tôi đột nhiên đứng dậy, trên tay cầm một cuộn băng ghi hình.
"Năm đó bà bỏ rơi tôi một mình ở công viên, tôi suýt nữa c.h.ế.t cóng giữa mùa đông. Bà đã phạm tội bỏ rơi trẻ em, bà biết không?"
Tôi đưa cuộn băng cho tòa án, tòa án phát ngay tại chỗ, trong đó là cảnh Lý Thuý Hồng bỏ rơi tôi khi tôi đang chơi xích đu.
Lý Thúy Hồng mở to hai mắt, không thể tin nổi nhìn video.
Bà ta không biết là, hôm đấy lúc chú Trương vứt vàng, bất cẩn ấn nút bật camera lên, mà camera lại quay về phía tôi đang chơi xích đu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play