Bác hai Nguyễn cảm thấy, nếu Cố Dạng là thiên kim thật của Cố gia, thì Cố gia không bỏ qua chuyện này là bình thường, nhưng Cố Dạng chỉ là một thiên kim giả, còn chịu ơn của Nguyễn gia cùng Cố gia, có tư cách gì mà kiếm Nguyễn gia lý luận?
Hào môn bọn họ chú trọng nhất là huyết thống, dù Cố Căng là đồ nhà quê đi nữa, thì cũng là nữ nhi Cố gia, Cố Dạng ưu tú hiểu chuyện, nhưng là một cái hàng giả!
Nếu ông ta là Cố Triệu Minh, khẳng định sẽ không vì một đứa con nuôi mà làm lớn chuyện này.
Nhưng mà lời nói của bác hai Nguyễn lại làm cho Cố Triệu Minh bị chọc giận, trong mắt lóe lên tia tàn nhẫn: “Nguyễn Chí Hùng, Dạng Dạng dù không phải con ruột, nhưng hơn hẳn con ruột của chúng tôi! Ý của Tuyết Linh chính là ý của tôi, nếu Nguyễn Yên không công khai xin lỗi, chuyện này chúng tôi không để yên đâu!”
Nguyễn Chí Hùng bị ánh mắt tàn nhẫn của Cố Triệu Minh làm cho kinh ngạc.
Thấy Nguyễn Chí Hùng không nói lời nào, Nguyễn Yên nóng nảy, kéo áo Từ Vân, thấp giọng nói: “Mẹ, cứu con. Con không thể xin lỗi công khai được, lúc đó sự nghiệp giải trí của con đều sẽ sụp đổ…”
Từ Vân cũng rất nôn nóng, sự nghiệp giải trí của Yên Nhi vừa mới khởi sắc, nếu chuyện này truyền ra ngoài, khẳng định sẽ mang tiếng độc ác.
Thái độ của Cố Triệu Minh và Nguyễn Tuyết Linh kiên định, Từ Vân chỉ có thể nhìn về phía Cố Dạng, “Dạng Dạng, đều là người một nhà , không cần thiết làm khó coi như vậy có phải không? Chị họ của con là minh tinh, việc này truyền lên mạng, con bé sẽ bị hủy hoại, con luôn hiểu chuyện lương thiện mà…”
Cố Dạng còn chưa kịp nói gì, Nguyễn Tuyết Linh đã chắn trước mặt cô, “Dạng Dạng nhà tôi đúng là lương thiện hiểu chuyện. Nhưng vì cái gì muốn nháo lên mạng, Nguyễn Yên nhà mấy người còn không rõ ràng sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT