Cố Dạng chớp mắt, “Nếu nói tôi bị xa lánh, phỏng chừng rất nhiều người đều “chịu sự xa lánh” nhỉ? Mặt khác, chị của tôi siêu cấp tốt, đối với tôi rất tốt, tôi rất thích chị ấy.”
Đạo diễn Trần lắc đầu thở dài, vẻ mặt bi thương: “Không nghĩ tới có người cảm thấy, đài Tang Mụ chúng ta “bị xa lánh” mới mức mời thiên tài tới, đạo diễn như tôi còn mặt mũi sao?”
Quý Cảnh Sí ra vẻ kinh ngạc: “Không phải nói tôi rất nổi sao? Tôi thế mà cũng là người bị xa lánh, còn lên cái chương trình này?”
Nguyễn Sở trầm mặt nói: “Dạng Dạng là đoàn sủng của nhà chúng tôi, mọi người rất thích con bé, em họ Cố Căng cũng vậy.”
Lúc tết trung thu cô đã nhìn ra, em họ Cố Căng tuy rằng lạnh lùng, nhưng ánh mắt nhìn Cố Dạng lại mang theo sự ôn nhu. Cố Căng hiển nhiên xem Cố dạng là em gái ruột.
Lúc đó cô cũng rất kinh ngạc, sau đó ngẫm lại, cũng không khó lý giải. Hiện Cố Dạng đúng lá rất làm người khác thích, chân thành hơn nhiều so với trước đây.
[Cái người này, dục vọng cầu sinh của Trần Cẩu cũng thật mạnh, lúc trước là ngồi ăn dưa xem người khác diễn, hiện tại tới công chúa của ba ba kim chủ, ông ta lại ngồi không yên]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play