Cố Dạng kéo tay Chu Địch, khẽ mỉm cười, “Đừng, anh Minh Tu, nói không chừng lần này anh ta tới để xin lỗi Tiểu Địch của chúng ta thì sao. Tiểu Địch tốt với anh ta như vậy, nếu anh ta để ý tới lời của Tiểu Địch nói, khẳng định sẽ đến xin lỗi.”
Nhắc tới chuyện này, Chu Địch đang vui sướng khi nghe Vương Lăng Vũ tới nháy mắt bóp nát.
Cô ấy lạnh mặt, hừ nhẹ: “Anh ta sớm phải xin lỗi rồi, làm gì tới hiện tại chứ? Dạng Dạng đừng giúp anh ta nói chuyện! Anh Minh Tu, đừng để anh ta tiến vào!”
Ánh mắt Phó Minh Tu nhìn Cố Dạng và Chu Địch, đuôi lông mày hơi nhướng, Dạng Dạng tựa hồ không muốn Tiểu Địch tiếp tục thích Vương Lăng Vũ.
“Tiểu Địch, nếu Dạng Dạng đã nói như vậy, liền cho cậu ta một cơ hội đi. Mấy năm nay em cũng đã chạy theo sau đuôi cậu ta như vậy, cho cậu ta nhiều chỗ tốt, trước giờ cậu ta đều thu nhận, có thể thấy được cậu ta cũng thích em. Nếu cậu ta đã thích em, tự nhiên sẽ tới xin lỗi.” Phó Minh Tu dựa vào ghế, chậm rãi lắc ly rượu vang đỏ.
Cố Dạng nhìn Phó Minh Tu hai mắt sáng lên.
Người tốt nha, thần trợ công đây rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play