Cố Dạng nghe lời thẩm vấn trong phòng phát ra, nhẹ chậc một tiếng, “Diêu Băng Tuyết thật là đáng thương lại đáng giận.”
Gia cảnh Diêu Băng Tuyết bình thường, cha mẹ đều là công nhân, là dựa vào thành tích tốt mới vào được Nhất Trung.
Bản thân cô ta có thiên phú học tập không tốt, thuộc về loại nỗ lực. Sau khi vào lớp mũi nhọn mới phát hiện, dù có mất ăn mất ngủ, vứt bỏ tất cả hoạt động giải trí, vùi đầu vào luyện dề, thì thành tích cũng chỉ rớt đến lớp 2 bên cạnh.
Mà trong lớp có Cố Dạng, Tiết Đạc, Lục Mậu, Chu Địch và Mạc Mạt đều là công tử thiên kim hào môn, vừa tan học liền ở phòng học nói chuyện phiếm đùa giỡn, ngày nghỉ đi du lịch khắp nơi, dường như chưa bao giờ tốn thời gian cho học tập, nhưng lại có thể nhẹ nhàng lấy được thành tích tốt.
(Băng: Bộ bà núp dưới giường người ta hay gì biết người ta không học?)
Lúc đó cô ta cảm thấy vô lực sâu sắc, lại cảm thấy dù mình có gắng thế nào cũng không thể bằng với những người đã sinh ra từ vạch đích, sinh ra đã là phú nhị đại.
Mà nhà cô ta nghèo khó, cha mẹ lại yêu cầu nghiêm khắc với cô ta, mỗi lần cô ta thi bị rớt hạng đều lộ ra vẻ thất vọng cùng mệt mỏi, hoặc là lạnh giọng răn dạy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT