Thân người Diêu Băng Tuyết cứng đờ, trên mặt lộ ra nụ cười: “Cảm ơn thầy quan tâm, em sẽ nổ lực.”
Thái Kiện lúc này mới hài long gật đầu, lúc rời phòng họp còn che lại ngón tay bị đau. Ngón tay bị cục tẩy đụng trúng đau như bị nứt xương.
Thái Kiện đi rồi, tươi cười trên mặt Diêu Băng Tuyết cũng biến mất.
Vở bài tập giao lên tương đối loạn, Diêu Băng Tuyết chỉ còn cách tới từng chỗ ngồi mà phát. Hạ Bác Vân ngồi cùng bàn thấy cô ta ôm quá nhiều, chủ động giúp cô ta chia sẻ.
Hạ Bác Vân nhận lấy vở bài tập hỏi: “Băng Tuyết, cậu có phải có chuyện gì phiền lòng hay không?”
Diêu Băng Tuyết ngẩn người, giữa mày hiện lên tia bực bội, “Không thể nào.”
Hạ Bác vân hiển nhiên không tin, trong phòng còn có nhiều học sinh đang ôn tập, cậu hạ giọng nói: “Thầy Thái đối với cậu có kỳ vọng rất cao, nhưng cũng làm cậu có áp lực lớn. Tớ cũng là đại biểu khoa, mỗi lần đều cố gắng ôn tập ngữ văn của cô Đào Yến, sợ thi rớt làm cô ấy mất mặt, tớ có thể hiểu tâm trạng của cậu…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT