Tiết Đạc đi vào phòng học, nhìn mấy người lớp 1 đang nghị luận, cười lạnh: “Lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, nhà tôi dù có phá sản, thì vẫn hơn những người cho dù có phấn đấu mấy trời cũng không đạt được. Một dám người gió chiều nào theo chiều nấy, tiểu nhân bỏ đá xuống giếng!”
Mấy học sinh kia liền đỏ mặt.
Có người lại cười lạnh: “Tiết gia các người một ổ tội phạm trái pháp luật còn không cho tôi nói? Tiết Đạc, mấy ngày này chắc đáng thương lắm nhỉ, cũng chỉ dám ở trước mặt chúng tôi phát hoả thôi!”
Tiết Đạc chửi thầm, túm lấy cặp trên vai định ném về phía người đó.
“Tiết Đạc, thế mà mày dám đánh nha, tới đây, tao muốn nhìn xem, hiện tại ai che chở cho mày!” Bạn nam kia chỉ vào mặt mình nói.
Tiết Đạc cắn răng, ẩn nhẫn mà buông cặp xuống, không nói gì, khuôn mặt âm trầm tìm vị trí của mình.
Anh ta cũng không muốn về trường học, nhưng mà, Nhất Trung đã ra tối hậu thư, nếu kỳ này lại không tới trường trình diện, liền bị coi là bỏ học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT