Bọn họ tuy rằng không thích Cố Căng, nhưng cũng không đến mức sai lầm của bản thân lại áp đặt lên người của Cố Căng.
Cố Dạng vui mừng mà nhìn đám người Lục Mậu, quay đầu nói với Hứa Huyên Nghiên: “Hứa Huyên Nghiên, trước khi lo cho Lục Mậu, không bằng lo cho bản thân chút đi. Đã bị ghi lại vi phạm nặng sẽ không dễ dàng xóa bỏ đâu.”
Sắc mặt Hứa Huyên Nghiên nháy mắt liền trầm xuống, nhớ lại chuyện hôm qua Nguyễn Tuyết Linh nói chuyện điện thoại với mẹ cô ta, giá trị thù hận đối với Cố Dạng tăng lên rất nhiều.
“Cô chỉ là một cái thiên kim giả đắc ý cái gì!” Cô ta ném lại một câu rồi buồn bực mà rời đi.
Đám người Lục Mậu sợ Cố Dạng nghĩ nhiều, một bên mắng Hứa Huyên Nghiên, một bên an ủi Cố Dạng.
Cố Dạng không thèm để ý mà cười cười, lại cổ vũ Lục Mậu vài câu.
“Dạng Dạng, kia không phải kho máu sống của cậu sao?” Chu Địch bỗng nhiên nhẹ nhàng đẩy Cố Dạng, ý bảo cô nhìn qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT