Khương Ngư không để tâm, vì cô hiểu đây không chỉ là hành động của một cá nhân, mà là bức tranh thu nhỏ của cả thời đại. Cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong dòng chảy này, không thể thay đổi điều gì lớn lao, vậy nên chẳng có lý do gì để tức giận.
Sau khi mua thêm vài nguyên liệu làm xà phòng, Khương Ngư trở về đại viện quân khu. Vừa bước vào, cô phát hiện không ít người đang bàn tán về mình. Những ánh mắt của họ thoáng vẻ hâm mộ, khiến cô không khỏi thắc mắc: Hâm mộ mình vì điều gì chứ?
Mang theo sự nghi hoặc ấy, Khương Ngư về đến nhà. Một lát sau, cậu lính cần vụ Trần Thụ quen thuộc vui vẻ xuất hiện, mang theo một bộ quần áo mới tinh trên tay. Cậu hớn hở nói, giọng đầy tự hào:
"Chị dâu, lần này đoàn trưởng lại giành được vinh quang lớn! Trong cuộc thi đấu quân sự, đoàn trưởng đứng nhất cả ba hạng mục thi cá nhân. Tối nay sẽ tổ chức họp biểu dương đấy! Đây là quần áo đoàn trưởng bảo tôi mang đến cho chị dâu, để lát nữa chị tham dự buổi khen thưởng cùng đoàn trưởng."
Nghe đến đây, Khương Ngư sửng sốt, nhìn bộ quần áo trên tay Trần Thụ. Đến giờ cô mới hiểu những ánh mắt hâm mộ ngoài kia là vì chuyện này.
Dù vậy, trong lòng cô vẫn hơi lưỡng lự. Cô không phải người thích những nơi đông đúc, náo nhiệt, nhất là khi những dịp như thế sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch làm ăn của cô.
Cô hỏi dò:
"Nhất định phải đi sao?"
Trần Thụ nghe câu hỏi, rõ ràng là không ngờ chị dâu lại hỏi như vậy. Cậu ta nghĩ rằng chuyện vinh quang như thế, ai mà không muốn tham dự? Vợ của các đoàn trưởng khác năm nào cũng tham dự đầy đủ, nhưng đoàn trưởng nhà họ lại thường chỉ có một mình. Năm nay, cuối cùng đoàn trưởng cũng có vợ, đương nhiên phải đi chứ!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play